Em phải trèo

Em hỡi ! tường cao chớ có trèo
Cổng cao rào nhọn chớ cố leo
Em xuống ngay đi may còn kịp
Vợ anh nhìn thấy sẽ đi teo.
Mặc kệ tường cao, em cứ leo
Vợ anh giỏi lắm, chỉ hùm beo
Em đây sư tử, đâu có ngán
Bởi nhớ thương anh em phải trèo.
Em ơi! tường cao chớ có trèo,
Chỗ ấy đâu phải chỗ em leo.
Tối nay anh chở đi nhà nghỉ,
Đến đấy thì em thoải mái trèo.
(Sưu tầm)